Nối nghiệp người lái đò xưa
Làm thân cò cõng bốn mùa gió sương
Trồng người gieo hạt muôn phương
Sớm khuya chẳng quảng đoạn đường bảo giông
Cứ mỗi lần nghe những câu thơ ấy lòng tôi làm tôi nhớ tới người mà tôi luôn thầm kính, người luôn tận tâm quên mình vì công việc vì sự nghiệp trồng người. Không ai khác, đó chính là cô Nguyễn Thị Ngọc Phương - Hiệu trưởng trường THCS Trần Bình Trọng, Thủ Dầu Một, Bình Dương.
Vốn đam mê với nghề giáo, cô luôn tận tâm với công việc, hoàn thành suất sắc nhiệm vụ được giao. Với gia đình cô là người mẹ mẫu mực. Với bạn bè, đồng nghiệp cô là người lãnh đạo tận tụy với công việc, luôn lắng nghe ý kiến đóng góp xây dựng tập thể, không ngừng học tập, phấn đấu, rèn luyện, sáng tạo, lấy kết quả công việc làm đầu.
Cho dù ở bất cứ cương vị nào, là người giáo viên trực tiếp đảm nhiệm công tác giảng dạy hay làm cán bộ quản lý, cô Nguyễn Thị Ngọc Phương vẫn thể hiện được vai trò đầy trách nhiệm, không ngừng phấn đấu, rèn luyện để hoàn thành tốt nhiệm vụ. Cô luôn chọn giải pháp phù hợp với từng công việc, huy động tối đa sự sáng tạo của tập thể, đồng nghiệp, lấy học sinh làm trung tâm trong nhiệm vụ học tập và rèn luyện.
Ngay từ đầu mỗi năm học cô đã cùng Ban giám hiệu nhà trường và tổ trưởng chuyên môn chủ động xây dựng kế hoạch cụ thể, tổ chức phát động các phong trào thi đua, phấn đấu, rèn luyện trong tập thể cán bộ giáo viên, tổ chức đăng kí thi đua cho cán bộ giáo viên, từng tổ chuyên môn, nhằm cụ thể hóa nhiệm vụ năm học theo các tiêu chí thi đua của ngành giáo dục phát động. Cô đưa nội dung của việc học tập và làm theo lời Bác thông qua các hoạt động giáo dục như: Đổi mới phương pháp dạy học, phấn đấu “Mỗi thầy cô giáo là một tấm gương đạo đức tự học và sáng tạo” và phát huy hiệu quả phong trào thi đua “Xây dựng môi trường giáo dục lấy trẻ làm trung tâm”.
Cô là người có năng lực quản lý, có tấm lòng nhân hậu, tâm huyết và không ngừng sáng tạo, luôn quan tâm đến công việc và đời sống của cán bộ giáo viên chia sẻ và thông cảm với những giáo viên có hoàn cảnh khó khăn ở trường, tạo điều kiện cho giáo viên học tập nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, khuyến khích giáo viên đẩy mạnh việc ứng dụng công nghệ thông tin trong việc giảng dạy. Không những thế, quan tâm giúp đỡ các học sinh khó khăn, động viên giáo viên quan sát, bao quát nắm sát tình hình hoàn cảnh của các em học sinh đầu năm. Ở bên cô, tôi lắng nghe, cảm nhận và học hỏi được bao điều thấm thía, ý nghĩa mà chỉ có những tấm gương sáng cụ thể, chân thực như cô chứ chẳng có ngòi bút, ngôn từ nào diễn tả được. Hàng ngày, hình bóng cô miệt mài trong công việc đã ăn sâu vào tâm trí tôi.
Đối với từng học sinh cô rất yêu thương, chăm sóc tận tình, nào là từng miếng ăn, đến vui chơi giải trí. Bên cạnh đó cô luôn gương mẫu, luôn đặt lợi ích tập thể lên trên hết, luôn sẵn sàng tham gia công việc cùng các giáo viên, sắp xếp công việc một cách khoa học, hiệu quả. Mỗi công việc trong trường đều được cô giải quyết hợp tình, hợp lí, công việc có khó khăn đến đâu cũng được cô tháo gỡ, không chỉ biết quan sát, lắng nghe và không ngừng học hỏi mà cô còn là một người, dám nghĩ, dám làm.Với phụ huynh cô luôn lắng nghe ý kiến đóng góp, cô khéo léo trong công tác vận động phụ huynh quan tâm tới trường lớp con em mình hơn.
Là một Hiệu trưởng rất vững chuyên môn, cô luôn khuyến khích chúng tôi tìm tòi, sáng tạo. Bên cạnh đó cô luôn sát sao đến các hoạt động dạy và học của nhà trường. Cô rất nhiệt tình, tận tụy với công việc. Sau mỗi tiết dự giờ giáo viên, bao giờ cô cũng đều góp ý rất thẳng thắn, chân thành, mang tính xây dựng để giáo viên rút kinh nghiệm, nâng cao trình độ chuyên môn, từ đó góp phần đưa chất lượng giáo dục của nhà trường không ngừng đi lên. Điều tôi thích nhất ở cô là dù có góp ý, nhắc nhở, nhưng không bao giờ cô áp đặt giáo viên phải dạy thế này, thế kia mà để cho giáo viên tự cảm nhận được đúng, sai, cho giáo viên những “khoảng trời riêng” để được tự do sáng tạo, vẫy vùng trên bầu trời tri thức mênh mông của nhân loại. Không những thế, cô còn chỉ dạy cho chúng tôi - những giáo viên trẻ cách đi đứng, nói năng, cách cầm cuốn sách, cách đặt câu hỏi đối với học sinh. Chính những điều đó đã giúp chúng tôi trưởng thành dần từng ngày. Cô cũng sẵn sàng lắng nghe những thắc mắc, ý kiến, đóng góp, thậm chí là cả những tranh luận của các giáo viên về chuyện nghề, chuyện đời và tư vấn, giải đáp những điều đó một cách rõ ràng, hợp tình, hợp lý. Dù có khó khăn, công việc bận rộn nhưng tôi luôn thấy trên môi cô nở nụ cười tươi tắn. Có lẽ, đó là nụ cười của sự lạc quan, bình tĩnh, bản lĩnh; là phong thái của một nhà giáo chuyên cần, mẫu mực, lúc nào cũng rất điềm đạm, chín chắn, nhã nhặn, lịch thiệp. Thường ngày là vậy, còn những khi nhà trường có kì cuộc thi cử, kiểm tra, hay giáo viên tham dự các hội thi giáo viên giỏi, tôi lại thấy cô miệt mài, nhiệt tình hỗ trợ giúp đồng nghiệp. Đó không chỉ đơn thuần là trách nhiệm mà còn là sự tận tụy, hết lòng vì đồng nghiệp của cô. Ở bên cô chúng tôi thấy mình được trưởng thành hơn mỗi ngày. Tôi đã học tập được nhiều từ cách làm việc chuyên nghiệp, cẩn thận và chu đáo của cô. Hơn ba mươi năm công tác trong ngành giáo dục, cô luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao, luôn coi trọng thực hiện tốt quy chế dân chủ, luôn lắng nghe ý kiến đóng góp, kiến nghị của giáo viên, phụ huynh, luôn đặt lợi ích tập thể lên lợi ích cá nhân.
Với sự quản lý chỉ đạo sáng tạo của cô trong những năm học vừa qua nhà trường luôn đi đầu trong các phong trào thi đua của ngành giáo dục. Và hơn tất cả là sự tin yêu của phụ huynh học sinh đối với cô và đối với nhà trường, là tình cảm yêu thương đoàn kết của tập thể cán bộ giáo viên trong công việc cũng như trong cuộc sống hàng ngày.
Tôi thầm nghĩ phẩm chất quan trọng của một người giáo viên là lòng yêu nghề. Yêu nghề là cơ sở, nền tảng cho những phẩm chất đạo đức khác. Yêu nghề mới có khát vọng tìm kiếm biện pháp cải tiến giảng dạy, cải tiến công tác quản lý. Những điều đó luôn hội tụ ở cô, một người có năng lực, hết lòng tận tụy với công việc có lối sống hòa đồng, gần gũi được đồng nghiệp, phụ huynh và trẻ yêu mến, thật xứng đáng là tấm gương mẫu mực của một giáo viên để đồng nghiệp, mọi người học tập. Đối với chúng tôi, Cô giáo Nguyễn Thị Ngọc Phương không chỉ là người lãnh đạo nhiệt huyết tận tâm đầy năng lực, một đồng chí thẳng thắn chân tình, một người chị gần gũi yêu thương mà còn là tấm gương để tập thể giáo viên trường THCS Trần Bình Trọng học tập noi theo. Thành tích của cô đã hòa chung vào thành tích của nhà trường để kết hoa tạo thành trái ngọt lưu mãi về sau và xứng đáng với câu nói “Sự gương mẫu của người thầy là tia sáng mặt trời thuận lợi nhất đối với sự phát triển tâm hồn non trẻ”
Chúng tôi trên mạng xã hội